Câu cuối cùng nói rất nhỏ, vẻ mặt hơi ngại ngùng.
Tuy cô và Từ Chiêu có quan hệ họ hàng nhưng chưa từng gặp mặt, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, có chút căng thẳng lo lắng cũng là điều khó tránh khỏi.
Từ Chiêu nhìn thẳng về phía trước, thuận miệng hỏi: “Trên đường đi có thuận lợi không?”
Khương Vệ Vũ sợ Từ Chiêu cảm thấy cô nói nhiều, nên tóm tắt lại sự việc một cách đơn giản: “Cũng tạm ổn, trên tàu gặp một người kỳ lạ, bà ta cứ muốn bắt chuyện với em, em lo lắng suốt dọc đường, may mà có đồng chí Vương này giúp đỡ.”
Nói đến chuyện này, Vương Đại Hà liền thao thao bất tuyệt: “Tôi nghi ngờ là bọn buôn người, lúc đó định đuổi theo, nhưng lại không thể bỏ mặc đồng chí Khương, đành trơ mắt nhìn hai người đó chạy thoát, bực mình thật.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây