Hai người hoàn toàn không cùng tần số, Khương Tuệ Hàm bỏ qua chủ đề này, vừa định cắn một miếng kẹo hồ lô, nghĩ đến đây là công lao của Từ Chiêu, lại đưa xiên kẹo đến bên miệng anh: “Uống nước nhớ nguồn, em là người rất biết ơn.”
Thực ra Từ Chiêu không thích loại đồ ăn chua chua ngọt ngọt này, chỉ là hiếm khi cô đút cho anh ăn, anh nhìn cô một cái, há miệng cắn quả sơn tra trên cùng.
Khương Tuệ Hàm vội hỏi anh: “Ngon không?”
Từ Chiêu không trả lời, bảo cô cũng ăn.
“Ồ, hai người trốn ở đây tình tứ à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây