Khương Tuệ Hàm khẽ gật đầu với ba người bọn họ: “Anh ấy ở bên trong, mọi người vào nói chuyện đi, tôi đi lấy chút nước nóng trước.”
Vừa bước vào phòng bệnh, Trương Hướng Tiền cười hì hì đến trước mặt Từ Chiêu, nháy mắt ra hiệu, bóp cổ họng nói: “Ngoan ngoãn chờ anh về nha.”
Âm cuối chữ “nha” kia cố ý kéo rất dài, nghe đến mức da đầu tê dại.
Hai người đi theo phía sau bật cười, cười vô cùng sung sướng, bả vai run rẩy không ngừng.
Sắc mặt Từ Chiêu rất xấu, mắt lạnh nhìn Trương Hướng Tiền giở trò: “Cười đủ chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây