Cô không dám ngẩng đầu lên nhìn xem mọi người có biểu cảm gì, cô có linh cảm, chuyện phiếm của quân đội sẽ có thêm chuyện của cô và Từ Chiêu.
Từ Chiêu nghĩ: Chỉ cần mặt dày là được, không cần quan tâm đến ánh mắt của người khác, cứ coi như họ không tồn tại.
Khương Tuệ Hàm hỏi anh: “Anh không có gì muốn nói với em à?”
Giọng điệu chất vấn, Từ Chiêu hơi khó hiểu: “Em có thể gợi ý một chút không?”
Khương Tuệ Hàm cố tỏ ra bình tĩnh: “Triệu Hoan.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây