“Vẫn là để con làm đi, mẹ đừng tranh với con, chỉ là nấu bữa cơm thôi, không mệt đâu.”
Con dâu đã nói vậy, Tô Anh cũng không tiện nói gì thêm, chỉ dặn dò có việc gì thì phải gọi người.
Dọn dẹp đồ đạc xong xuôi, Tô Anh rót một cốc nước ngồi hóng mát trong sân, Khương Nhạc Vân cũng bê một cái ghế ra, cầm một thanh sô cô la nhỏ vừa ăn vừa vui vẻ đu đưa đôi chân ngắn.
Từ sau khi nhà gặp chuyện, cậu bé không được ăn sô cô la nữa.
Tô Anh thấy cậu bé ăn rất ngon lành: “Ngon không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây