Từ Chiêu rất quả quyết nói: “Chúng ta lại không sống cùng với họ, không cần để ý đến ý kiến của họ.”
Khương Tuệ Hàm liếc anh một cái: “Anh nói thì dễ nghe, đến lúc đó bị người ta gièm pha chỉ có mình em thôi.”
Trong lòng cô hiểu rõ, hiện tại tư tưởng của rất nhiều người vẫn còn bảo thủ, một số tư tưởng phong kiến ăn sâu bén rễ, không có cách nào có thể thay đổi trong thời gian ngắn, cháu trai nhà họ Từ chỉ có mỗi Từ Chiêu là con trai, có thể nói chỉ có mình anh là độc đinh, người lớn tuổi chắc chắn mong muốn con cháu đầy đàn.
Tuy biết Từ Chiêu đang dỗ dành mình, lời nói chưa chắc có thể tin tưởng hoàn toàn, nhưng cô vẫn rất vui, ít nhất thái độ của anh rất tốt, không giống như một số người đàn ông, đặc biệt gia trưởng, cưới vợ về nhà chỉ muốn vợ sinh con nuôi con, hơn nữa còn nhất định phải sinh con trai, nếu không sinh được thì tiếp tục sinh, cho đến khi sinh được thì thôi.
Loại đàn ông này quả thực là khối u ác tính của xã hội, gặp phải người đàn ông như vậy, phụ nữ chính là đang chịu khổ, còn là kiểu bị sét đánh đến chín chín tám mươi mốt lần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây