Dì Triệu đang dọn bát đũa, nghe thấy Từ Chấn Quốc nhắc đến tên mình, vội vàng nói: “Tôi thì không sao, nhưng mà ông cụ ở nhà sẽ không có ai chăm sóc.”
Vợ chồng Từ Chấn Quốc bận đi làm, bình thường đều là dì Triệu chăm sóc ông nội Từ, đây không phải là đi có hai ba ngày, đợi cháu bé chào đời ít nhất cũng phải nửa năm, ăn uống sinh hoạt của ông nội Từ phải tìm người khác chăm sóc.
Ông nội Từ xua tay: “Cháu dâu cần người hơn, ông không sao, không cần phải lo cho ông.”
Từ Hiểu Linh uống hết cốc nước: “Hai người đừng tranh nhau nữa, mẹ con đã quyết định rồi, mẹ tự mình qua đó, phải tận mắt nhìn thấy cháu trai bảo bối của mẹ, nếu không ở lại thủ đô mẹ không yên tâm, ăn không ngon ngủ không yên.”
Tô Anh búng trán con gái: “Chỉ có con là giỏi ăn nói, dì Triệu ở nhà, bố con không thể không có người chăm sóc, chiều nay mẹ đã xin nghỉ phép rồi, ngày mai con tìm người mua vé tàu cho mẹ đến tỉnh Lê, đặt vé ngày kia đi, hai hôm nay mẹ chuẩn bị đồ đạc, đến lúc đó mang qua luôn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây