Uống thuốc xong, không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, Khương Tuệ Hàm cảm thấy hình như đã đỡ hơn một chút, lại nghỉ ngơi một lúc, tìm một chiếc khăn lông quấn quanh mũi buộc một vòng, chặn khứu giác, miễn cưỡng nhịn cảm giác buồn nôn xử lý xong tôm cá.
Khẩu vị không tốt, Khương Tuệ Hàm chỉ nấu mì trứng cà chua đơn giản, cà chua là chị Ngô hái từ vườn rau nhà chị ấy, vừa to vừa đỏ, nước còn nhiều, ăn vào chua chua ngọt ngọt, rất ngon miệng.
Khương Nhạc Vân cũng thích ăn, ở bên ngoài chơi cả buổi chiều chắc là đói lắm rồi, cả người chúi vào bát mì, cũng không ngẩng đầu lên.
Nhìn trẻ con ăn cơm chính là cách giải tỏa áp lực, Khương Tuệ Hàm bỗng nhiên thấy ngon miệng, sợ nấu nhiều ăn không hết, mì trong bát chỉ bằng hai phần ba lượng cơm bình thường, ăn một lúc thế mà lại hết, nhìn bát mì trước mặt chỉ còn lại một chút nước, chính cô cũng có chút kinh ngạc.
“No chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây