Khương Tuệ Hàm có chút chán nản, cố gắng ngẩng đầu cười với anh: “Vậy anh phải chú ý an toàn, đừng liều lĩnh cái gì cũng không quan tâm mà xông về phía trước, em ở nhà chờ anh trở về.”
Từ Chiêu nắm chặt tay cô, trịnh trọng gật đầu: “Được.”
Ăn xong cơm tối, Khương Tuệ Hàm thu dọn đồ cho anh mang theo, quần áo, tất, còn có một ít đồ ăn, nhớ tới lần trước đi huyện mua một ít thịt heo khô còn thừa nửa bao chưa ăn, lại vội vàng xuống lầu đi lấy ra.
Từ Chiêu chống cằm, cứ như vậy nhìn cô chạy lên chạy xuống, cũng không thấy anh chủ động đứng lên hỗ trợ.
Khương Tuệ Hàm chống nạnh đứng lên, nhìn cái bọc căng phồng trước mắt: “Có phải hơi nhiều không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây