Khương Tuệ Hàm nghiến răng, trừng mắt nhìn anh, vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, cảm thấy mình thật mất mặt, suýt chút nữa vì chuyện chưa xảy ra mà khóc trước mặt anh, thật mất mặt.
Trước kia cô cũng không phải người hay làm nũng như vậy, có lẽ là biết có người chiều chuộng, nên bắt đầu trở nên đỏng đảnh.
Cô thẳng người dậy, nhanh chóng cắn một cái vào cằm Từ Chiêu.
Hừ, cho anh chọc tức em.
Cằm hơi tê tê, không đau, Từ Chiêu véo má phải Khương Tuệ Hàm: “Biết cắn người rồi à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây