“Khoảng thời gian này em cứ ở nhà, không cần ra ngoài, đợi thêm một thời gian mọi chuyện lắng xuống, sẽ không còn ai nói nữa.”
Vương Lệ Quyên tái mặt, phải chờ đến bao giờ, hơn nữa chẳng mấy chốc tiểu học sẽ khai giảng, nếu cô thi đậu giáo viên, mỗi ngày tan làm đi qua khu tập thể, những bà cô lắm điều kia còn không biết sẽ bàn tán về cô thế nào.
Trong lúc nhất thời cô cũng không nghĩ ra cách nào hay hơn, mặt mày ủ rũ, hối hận lúc ấy nóng đầu làm hỏng việc.
Biết thế đã không thăm dò Từ Chiêu, cô nên kiên nhẫn chờ đợi, đợi đến nửa năm sau khi Khương Tuệ Hàm chết, đúng lúc Từ Chiêu đau buồn thì thừa cơ chen vào, vị trí phu nhân Thủ trưởng sẽ dễ như trở bàn tay.
Khương Tuệ Hàm nhìn thẳng, không hề liếc Vương Lệ Anh lấy một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây