Trương Hướng Tiền thay Từ Chiêu kêu oan, đưa ra chủ ý: “Tôi cảm thấy việc này cậu tốt nhất đừng lên tiếng, người ta đều thích nghe ngóng chuyện, nhất là đám phụ nữ trong khu tập thể kia, không có việc gì cũng có thể dựng chuyện cho cậu, cậu càng để ý bọn họ thì họ càng hưng phấn kích động, nói không chừng còn có thể lén lút trốn đến dưới chân tường nhà cậu nghe lén cậu và Khương Tuệ Hàm có cãi nhau hay không, cậu cứ lờ đi một thời gian tự nhiên là qua.”
Dừng lại một chút, anh ta nửa đùa nửa thật nói: “Vì gia đình hòa thuận, vẫn là phải nói rõ ràng với vợ cậu, vốn dĩ không phải lỗi của cậu, dù sao đẹp trai là do cha mẹ cho, cậu cũng không có quyền lựa chọn...”
Đến lúc này rồi mà còn nói đùa, Từ Chiêu đang phiền lòng: “Người thích nghe ngóng chuyện là cậu mới đúng.”
Ngữ khí vô cùng chắc chắn.
Trương Hướng Tiền không cảm thấy xấu hổ, cười hì hì nói: “Thích nghe chuyện phiếm thì sao, bản tính con người mà, đây là sở thích của tôi, cũng là sở trường của tôi, cậu có ghen tị cũng không được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây