Hạ Toàn tỏ vẻ lạnh nhạt: “Tao cũng hy vọng mày không phải là con ruột của tao và mẹ mày, thực đáng tiếc, mày lại là do bọn tao sinh.” Trong lòng Hạ Chí Phi vô cùng tức giận, nếu đã là ruột thịt thì tại sao lại đối xử khác biệt như vậy? Rõ ràng khi còn nhỏ đâu có như thế.
“Chí Phi, năm đó mày đối xử với tao và mẹ mày thế nào? Hai vợ già bọn tao phai nhạt tình cảm với mày không phải là đúng rồi sao? Nếu không có Hữu Đức vẫn luôn ở nhà chăm sóc bọn tao, có lẽ tao đã không sống được tới hiện tại. Hữu Đức là mạng sống của tao! Nếu nó không thoát được, tao...”
Hạ Toàn nhìn con trai cả như nhìn kẻ thù.
“Ông nội, ông đối xử với nhà cháu thế nào thì nhà cháu sẽ đối xử với chú ba bảo bối của ông như thế đó. Cùng lắm thì mọi người không ai được yên, không phải ông nói con trai ông ta có tiền đồ hơn bọn cháu sao? Vẫn là nhà cháu lời to đó.” Hạ Minh đã bắt được tinh túy nói chuyện với Hạ Toàn. Hạ Toàn còn chưa kịp nói ra lời tàn nhẫn thì đã bị nghẹn trở về nhưng không thể nào nuốt trôi cơn giận, ông ta cầm lấy bình trà trên bàn muốn đập vào đầu Hạ Minh, Hạ Chí Phi nhanh tay đoạt lại: “Cha, đây là nhà con, cha muốn đánh con trai con sao? Nếu cha tiếp tục nháo thì rời khỏi nhà con đi.”
“Mày đuổi tao đi? Tao...” Hạ Toàn lúc này đã vô cùng tuyệt vọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây