“Tiền này cô cầm đi, tối nay mua cái gì ngon ngon mà ăn, giúp bản thân bình tĩnh lại. Chờ chuyện của bọn họ có kết quả thì tôi sẽ liên lạc với cô. Đến lúc đó phải xử lý thế nào thì chúng ta lại thương lại.” Hạ Toàn tỏ thái độ tốt đến mức xưa nay chưa từng có.
Chu Kiều Kiều muốn chính là thái độ này, tuy hai mươi đồng hơi ít nhưng có còn hơn không!
“Mấy người yên tâm đi, cho dù chồng tôi bị bắt thì tôi cũng sẽ nghĩ khiến anh ấy không khai mấy người ra. Đương nhiên, chuyện này phải chờ đến khi tôi gặp được chồng thì mới nói chính xác được.” Chu Kiều Kiều hứa hẹn dù trong lòng không hề chắc chắn, bây giờ Vương Thanh Kỳ đã bị bắt, lỡ đâu khai ra người họ Hạ thì sẽ được nhẹ tội thì sao, như vậy anh ta sẽ không chịu câm miệng. Cô ta phải cứu Vương Thanh Kỳ ra, nếu không cứu được thì chỉ có thể nghĩ cách giảm thiểu sát thương.
“Được, tôi biết cô là đứa trẻ ngoan, chúng tôi đi xử lý việc này trước, hay là hôm nay cô ở lại đây ăn cơm đi?” Hạ Toàn muốn giữ người nên lời nói ra đều rất lịch sự.
Chu Kiều Kiều trực tiếp cự tuyệt: “Không cần, tối nay chúng ta vẫn nên gặp nhau ở tiệm cơm quốc doanh ngay con ngõ số ba đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây