“Thứ này đương nhiên phải đưa cho chồng tôi rồi, bằng không xảy ra chuyện gì, mấy người sẽ lo cho anh ấy sao?” Chu Kiều Kiều thấy vẻ mặt thất vọng của hai người kia, trong lòng âm thầm cười lạnh.
“Sao? Mấy người muốn cướp thứ đó rồi mặc kệ bọn họ sao? Không có đâu. Tôi cũng không ngại nói cho mấy người biết, giấy cam đoan nằm trên người chồng tôi. Nếu anh ấy xảy ra chuyện mà mấy người mặc kệ thì mấy người cứ chờ bị liên lụy đi!” Chu Kiều Kiều tỏ thái độ hung ác.
Lúc này Hạ Toàn cũng không bình tĩnh được nữa, sẽ xảy ra chuyện thật sao?
“Nếu xảy ra chuyện thì làm sao chúng ta biết được?” Vợ Hạ Hữu Đức từ phòng bếp đi vào, đột nhiên hỏi một câu khiến ba người kia ngơ ngác. Đúng vậy! Bọn họ không hề biết được tin tức gì. Nếu xảy ra chuyện thì bọn họ hoàn toàn không có thời gian ứng phó.
“Hoặc là chờ tới giờ Vương Thanh Hòa đi đón vợ, hoặc là mấy người hỏi thăm người quen. Nếu thật sự xảy ra chuyện thì sẽ không đến mức im hơi lặng tiếng.” Chu Kiều Kiều trầm mặc. Cô ta phải giữ kỹ tờ giấy cam đoan, chỉ cần cô ta không giao ra thì cho dù Vương Thanh Phú và chồng cô ta có chỉ điểm thế nào thì Hạ Hữu Đức không thừa nhận là được. Đến lúc đó cô ta có thể dùng tờ giấy này để bắt chẹt nhà họ Hạ. Nếu xảy ra chuyện thì chồng cô ta sẽ trở nên vô dụng, cô ta phải bảo vệ chính mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây