“Được! Anh chắc chắn sẽ nghĩ cách, nếu không được... không được thì để em trai tới nhà chúng ta ở! Đáng tiếc là còn vướng bận anh cả chị cả. Nếu bọn họ có thể về quê thì tốt rồi, như vậy căn nhà sẽ là của chúng ta, ở cùng hai vợ chồng em trai em là vừa đủ. Cậu em trai của vợ em trai em sẽ đến nhà em ở.”
Hạ Thành vẫn còn nhớ thương căn nhà của Vương Thanh Hòa, đó là cha mẹ mua. Nếu không có Vương Thanh Hòa thì cha mẹ sẽ mua cho anh ta. Nhắc tới cái này, Hứa Niệm Đệ cũng có chút động lòng. Nhưng cô ta cũng biết chuyện này khó mà thành, không nói mẹ chồng, có thể thấy cha chồng rất coi trọng đứa con trai kia, cho dù người ta không về đây thì cha chồng vẫn để ý. Cái nhà này vẫn do cha chồng định đoạt! Còn chuyện để em trai của em dâu tương lai tới nhà họ Hạ thì lại càng không được, mẹ chồng chắc chắn không đồng ý.
“Anh Thành, chuyện này có thể thành sao?” Hứa Niệm Đệ dựa vào anh ta, mờ mịt hỏi.
“Yên tâm, nếu mẹ không cho thì để anh nghĩ cách đuổi cả nhà Vương Thanh Hòa đi. Cùng lắm thì anh đi tìm Hạ Thiên. Hiện tại Hạ Thiên chắc hẳn đang hận chết anh cả rồi.” Hạ Thành hứa hẹn với vợ mình.
Hứa Niệm Đệ cũng có chút áy náy, cô ta không có thù oán gì với nhà anh cả, nhưng nghĩ đến em trai bên nhà mẹ đẻ, Hứa Niệm Đệ vẫn hạ quyết tâm, cô ta yếu đuối tựa vào lồng ngực của Hạ Thành, vẫn tỏ vẻ đáng thương: “Anh Thành, mọi chuyện đều dựa vào anh.” Một buổi tối, có không ít người không thể nào yên giấc, trong đó có cả Vương Thanh Phú đang khẩn trương với kế hoạch ngày mai!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây