Hạ Minh trầm mặc, mãi cho đến khi về đến nhà Bạch Tú Tú và Vương Thanh Hòa.
“Chúng tôi về trước đây, cậu đừng có ngơ ngác nữa, kẻo té ngã đấy.” Bạch Tú Tú nhảy xuống xe đạp, nhìn Hạ Minh vẫn còn uể oải ỉu xìu nên lên tiếng nhắc nhỏ. Hạ Minh gật đầu nhưng vẫn còn hoang mang.
“Anh cả, chị dâu... cảm ơn hai người, bằng không không biết đến lúc nào em mới có thể nghĩ thông suốt.” Hạ Minh đạp xe về nhà, lúc về tới nơi thì người nhà cũng đã đông đủ.
Tề Nghênh Nghênh đang nấu ăn, hôm nay Hạ Vi không còn vùi đầu trong phòng như mấy hôm trước mà xuống bếp phụ mẹ nhặt rau.
Thấy con trai về, Tề Nghênh Nghênh vô cùng vui vẻ: “Hạ Minh về rồi sao? Hôm nay đi làm thế nào? Có quen không? Có gì không thoải mái không? Có thì cứ nói với mẹ, mẹ bảo cha con nghĩ cách, chúng ta tìm một công việc nhẹ nhàng hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây