Vương Thanh Hòa nhìn cậu ta: “Không còn sớm nữa, việc cần làm cũng làm sắp xong rồi, cậu nên về đi.”
“Hả? Không phải là còn chưa làm xong sao?” Hạ Minh sửng sốt, sao lại đuổi người rồi? Cậu ta quay sang nhìn Bạch Tú Tú: “Chị dâu...”
“Ngày mai cậu không cần đi làm sao? Đêm nay không lo về sớm, sáng mai không dậy nổi thì lại muộn giờ làm.” Bạch Tú Tú mỉm cười nhắc nhở.
Nhắc tới chuyện này, Hạ Minh lập tức buông công việc trong tay: “Suýt nữa thì quên mất! Em phải về nhà ngay đây, ngày mai là ngày đầu tiên em vào nhà máy, không thể để lại ấn tượng xấu.” Cậu ta nói xong thì vội vàng chạy ra ngoài.
“Từ từ.” Bà Ngụy từ trong nhà chạy ra, trong tay còn cầm theo một hộp sơn tra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây