“Để cháu đi mở cửa.” Hạ Minh gần cửa nhất, nhìn thấy bà Ngụy định đứng lên đi mở cửa, trực tiếp đứng lên chạy ra ngoài.
“Cái thằng bé này, chăm chỉ thật đó.” Bà Ngụy càng ngày càng có ấn tượng tốt về Hạ Minh hơn.
Theo ý bà, trong số mấy người nhà họ Hạ, cũng chỉ có thằng bé Hạ Minh này là thật lòng chủ động muốn làm thân với con rể mình, mỗi ngày đều chạy sang đây.
Không giống như những người khác, từ sau khi con rể đến tỉnh thành đến bây giờ, ngoại trừ ngày chuyển nhà ra thì bà chưa bao giờ nhìn thấy những người đó nữa.
Chăm chỉ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây