“Tuệ Tuệ, cô cũng yêu Kỷ Phong chứ? Nếu không cũng không cùng Kỷ Phong gây ra chuyện mất mặt như vậy, thật ra cha cô muốn làm lớn chuyện cũng không phải vì muốn tốt cho cô. Cô và Kỷ Phong đối với chuyện này phải đứng chung lập trường. Nếu nháo lớn chuyện thì không ai có kết cục tốt đâu. Bà cũng là nghĩ cho đại cục nên mới nhận chuyện này, còn giúp cô trả tiền cho Hạ Vi. Nếu không thể thống nhất chuyện này thì bà cũng chỉ có thể buông tay. Cô và Kỷ Phong... cứ để cho cha cô nháo, đến lúc đó hai người ra sao thì phải xem vận mệnh. Vấn đề đạo đức là vấn đề rất nghiêm trọng.” Bà Kỷ vừa nói vừa khóc.
Hạ Tuệ Tuệ nghe thế thì lông tơ dựng đứng, bà Kỷ đang hù dọa cô ta, nhưng cha cô ta quả thật không thèm quan tâm tới cô ta.
“Cha, hay là chúng ta lui một bước đi, con thấy nhà họ Kỷ đã rất có thành ý rồi.” Hạ Thiên thấy em gái dao động thì lập tức mở miệng đoạt lấy ân tình này. Anh ta mở miệng cầu tình, sau này bà Kỷ có thể nhớ tới anh ta là một người tốt, nếu để em gái mở miệng thì bà cụ chỉ biết em gái là người hiểu chuyện.
“Hạ Thiên?” Hạ Hữu Đức không ngờ con trai lại phá đám. Bà Kỷ cũng không ngờ Hạ Thiên lại đứng về phía mình.
Hạ Thiên cũng không giải thích, chỉ tiếp tục khuyên bảo: “Cha, tốt xấu gì cũng phải nghĩ cho em gái và Kỷ Phong một chút. Bà Kỷ nói không sai, chuyện này cũng không vẻ vang gì, hơn nữa nhà họ chưa ra riêng, sau này mọi người còn phải sống cùng nhau, không thể khiến cho bà Kỷ và Kỷ Phong quá mức khó xử. Chúng ta là thông gia chứ không phải kẻ thù.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây