“Cha, con và ông nội về trước đây, nếu nhà họ Kỷ có tin gì thì báo cho con.” Hạ Thiên không thích ở nhà mình, nơi này không lớn như nhà bác cả, cũng không đẹp bằng nhà bác cả. Anh ta nói xong thì chuẩn bị cùng Hạ Toàn ra cửa nhưng còn chưa kịp đi thì đã đụng mặt người nhà họ Kỷ ở đó. Bà Kỷ dắt theo Kỷ Phong đã bị đánh sưng một bên mặt, hai người còn cầm theo mấy bọc giấy dầu, hẳn là món điểm tâm gì đó? Thế mà lại đụng mặt bọn họ.
Bà Kỷ trông thấy Hạ Thiên thì vẫn khách sáo: “Là Hạ Thiên sao, chuẩn bị về nhà bác cả à?” Cả nhà này chỉ có một mình Hạ Thiên là đàng hoàng, ít nhất cũng có chút tiền đồ.
“Đang chuẩn bị về ạ, ngài tới bàn chuyện của em gái cháu sao?” Hạ Thiên ngoài miệng nói như vậy nhưng lại không muốn đi nữa, chuyện liên quan đến lợi ích của cả nhà, anh ta phải ở lại đây.
Nhắc đến chuyện của Hạ Tuệ Tuệ, bà Kỷ khó mà giữ nổi cái gọi là ưu nhã lễ phép, giọng điệu tức khắc lạnh như băng: “Ừ, là vì chuyện này. Kỷ Phong, chúng ta vào nhà đi.” Bà cụ gọi cháu trai vào nhà.
Hạ Tuệ Tuệ ở trong nhà vừa nghe nói Kỷ Phong tới thì lập tức buông chén đũa, quay trở lại giường đất, dùng sức dụi mắt đến đỏ bừng, dựa vào tường tỏ vẻ không thiết sống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây