“Bác cả, bác đừng nghe Hạ Minh nói lung tung, cháu không phải người như vậy. Chuyện của cháu và Kỷ Phong, thật...” Hạ Tuệ Tuệ muốn giải thích, nhưng bị bắt tại trận, giải thích thế nào cũng không có trọng lượng.
Bên ngoài, Hạ Hữu Đức và bà cụ Kỷ cùng đi ra ngoài.
Bà cụ Kỷ cũng có chút chướng mắt Hạ Hữu Đức: “Chuyện lần này, con gái cậu và cháu trai tôi ở chung với nhau bị người khác bắt gặp, truyền đi cũng mất mặt. Có điều tôi biết nhà các người không có tiền, 500 đồng này, nhà chúng tôi có thể bỏ ra giúp.”
Hạ Hữu Đức nghe vậy thì vui vẻ: “Bà Kỷ, bà quả là người tốt.”
“Cậu không cần khen tôi, tôi còn chưa nói xong đâu.” Bà cụ Kỷ cười ha hả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây