“Không phải, Tuệ Tuệ không phải tiện nhân, chúng tôi...” Kỷ Phong vẫn còn muốn che chở Hạ Tuệ Tuệ.
“Câm miệng đi, hai người mấy người chẳng có ai tốt, tra nam tiện nữ! Hai người đúng là có vấn đề về đạo đức mà! Tôi sẽ không để yên chuyện này đâu, đừng mong tôi buông tha cho hai người.” Trước đây Hạ Vi yêu Kỷ Phong nhiều bao nhiêu thì hôm nay bị lừa lại càng hận Kỷ Phong nhiều bấy nhiêu. Cũng may cô ta chưa kết hôn, nếu kết hôn rồi thì cô ta phải làm sao đây? Chẳng trách trước đây hai người này cứ mờ mờ ám ám, trái một câu muốn tốt cho cô ta, phải một câu cô ta hiểu lầm. Hiểu lầm cái gì chứ? Là hai người bọn họ xem cô ta như trò đùa.
Tề Nghênh Nghênh cũng tức điên, bà ta bước vào phòng con gái, không nói tiếng nào đã tát cho Hạ Tuệ Tuệ và Kỷ Phong mỗi người hai bạt tia: “Đúng là bỉ ổi.”
Tề Nghênh Nghênh nói xong thì đi khóa cửa sổ: “Vi Vi, đi tìm cha con về đây, gọi anh cả và chị dâu con nữa, để bọn nó tới đây giúp đỡ.”
Tề Nghênh Nghênh vốn dĩ muốn nói là tìm Hạ Minh cùng Hạ Thành, nhưng hai người này hành tung không rõ, cũng không biết đã đi đâu nên chỉ có thể tìm con trai cả trước, nếu con cả từ chối thì lại tính tiếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây