“Cha, con biết sai rồi, bây giờ con thật sự muốn cải thiện quan hệ mà. Tính tình đứa nhỏ này thật sự rất quái dị, không nhận con cũng không nhận ông Hạ. Hiện tại nó được chủ nhiệm Chu nhận làm học trò, sau này sẽ đi theo ông ấy học trung y, liếc mắt một cái cũng biết tiền đồ ngày sau rực rỡ thế nào, tốt xấu gì cũng phải khiến nó vứt bỏ hiềm khích với chúng con, để nó quan tâm em trai em gái một chút. Mấy đứa con của con đều là cháu ngoại của cha, cha nghĩ cách giúp con đi.”
Tề Nghênh Nghênh nhớ đến chuyện hôm qua con trai theo ông Hạ về nhà nhưng nhất quyết không chịu ở lại một đêm, bộ dáng nằng nặc đưa con dâu rời đi khiến bà ta cảm thấy sợ hãi.
Suốt một buổi tối, bà ta đã cố gắng lấy lòng Bạch Tú Tú nhưng Bạch Tú Tú lại không hề cho bà ta sắc mặt tốt, không có ý định buông tha. Nếu không phải con trai chỉ nghe lời Bạch Tú Tú thì bà ta thật sự muốn đuổi người. Hiện tại không thể khơi thông quan hệ với con trai, bên phía con dâu cũng gặp trắc trở.
Bà ta cũng không phải kiểu người biết cúi đầu, trong lòng vốn dĩ đã phiền, bây giờ lại bị cha chọc thủng tâm tư, còn bị mắng cho một trận, Tề Nghênh Nghênh hoàn toàn không nghi đến mặt mũi nữa. Mất mặt với con dâu còn không bằng mất mặt với cha mẹ.
“Tới bây giờ mà cô còn trách nó?” Tề Thế Trung thật sự muốn hỏi người nhà họ Hạ nguyên nhân vì sao mà con gái ngoan của ông ấy gả đến nhà họ lại thay đổi thành một người hoàn toàn khác như vậy? Trước kia chỉ là hơi ích kỷ chứ không hề hồ đồ. Cũng đâu có ai bạc đãi nó, tại sao lại... nhưng chuyện này cũng không thể trách người ta, dù sao nhà người ta cũng không hề đánh mắng con gái ông ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây