Thái độ của Chu Kiều Kiều vẫn cứ như thế: “Chú Hạ, chú nói như vậy nhưng chúng cháu cũng không dám tin, hai chúng cháu còn cần phải quay về gấp. Nhưng mà nếu không có công việc, chúng cháu quay về cha chồng cháu cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua, còn sẽ bắt chúng cháu đến lần nữa. Chúng cháu cũng xài gần hết tiền để thuê nhà nghỉ rồi, cũng chờ được mấy ngày, chú cũng phải tìm được công việc cho chúng cháu rồi chứ? Chỉ cần chúng cháu có công việc sẽ lập tức quay về ngay, thế nào?”
Thái độ của Chu Kiều Kiều làm Hạ Hữu Đức cũng không còn cách nào khác.
Ông ta chỉ có thể xụ mặt đồng ý.
“Được rồi, hai người đi theo tôi, tôi gọi vài cuộc điện thoại, yên tâm đi, ngày mai nhất định sẽ tìm được việc cho hai người. Nhưng mà tôi cũng nói trước, sau khi hai người tìm được công việc rồi thì không được đến nữa. Cũng không được nói là mấy người quen biết tôi. Nếu như mấy người làm tôi có phiền phức gì, vậy cuộc sống sung sướng của mấy người cũng coi như chấm hết.”
Hạ Hữu Đức lạnh nhạt uy hiếp một câu, nhưng mà lại chẳng có tác dụng gì với bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây