Dư Thành bị ý nghĩ của mình làm cho sợ hãi, nhưng mà anh ấy cũng chẳng phải người rụt rè gì, cô gái nhỏ còn đang chờ anh ấy đáp lời kia kìa.
Anh ấy nhìn Lâm Thu Vũ vẫn còn đang khẩn trương, đặt tay lên vai cô gái, kéo người vào ngực mình: “Được, có gì mà không được chứ. Bọn họ đều không thích em, không sao, anh Dư cưới em. Em về nói với người nhà em xem bọn họ muốn lễ hỏi bao nhiêu? Nói bọn họ suy nghĩ cho kỹ, ngày mai anh Dư sẽ nhờ cha tới nhà em, chúng ta thương lượng chuyện này. Chờ anh Dư cưới em về, mẹ kế cũng không dám ức hiếp em nữa.”
Dư Thành quyết định vô cùng sảng khoái.
Lâm Thu Vũ không ngờ anh ấy lại đồng ý, cứ ngỡ bản thân đang nằm mơ.
Dư Thành lau nước mắt giúp cô ấy: “Đừng khóc, em thích anh Dư, anh Dư cũng không chán ghét em. Anh đã từng tuổi này rồi mà chưa từng nói chuyện yêu đương, em không chê anh là tốt rồi. Yên tâm, đừng khóc, anh sẽ sắp xếp chuyện này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây