“Được, vậy cháu về đây, chủ nhiệm Uông, hôm nay cảm ơn chủ nhiệm, hẹn gặp lại.” Bạch Tú Tú chào hỏi mọi người trong văn phòng rồi cùng Minh Minh Nguyệt Nguyệt đi ra ngoài.
Sau khi Bạch Tú Tú rời khỏi đó, người phụ nữ ban nãy nói chuyện với Bạch Tú Tú lập tức tò mò hỏi bà chủ nhiệm Uông chuyện của Bạch Tú Tú: “Dì Uông, Tú Tú là người ở đâu vậy? Cháu thấy cô ấy cũng không tệ, dì tìm đâu ra được một người tốt như thế?”
Bà chủ nhiệm Uông cũng rất coi trọng Bạch Tú Tú, văn phòng này của bà ấy đa số là thứ ăn hại, cho nên lần này có vị trí trống, bà ấy đích thân ra mặt trấn giữ cửa ải này rất nghiêm ngặt.
“Tú Tú là một thành viên của hội phụ nữ dưới thôn, cô ấy làm việc rất tốt, lúc tôi tới công xã thì nghe được chuyện của cô ấy. Vừa lúc bên chỗ chúng ta thiếu người nên mới đưa cô ấy tới đây. Đây là người tôi vất vả lắm mới tìm được, không cho phép các cô bắt nạt người ta, cũng đừng tự cho rằng bản thân tới trước rồi bày trò lừa cô ấy. Nếu để tôi biết được... hừ!”
Thái độ của bà chủ nhiệm Uông khiến những người khác không dám có tâm tư gì khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây