Bên ngoài, Tiêu Vũ đứng không nhúc nhích, anh nghe rõ ràng chuyện ở bên trong phòng, anh không nghĩ tới cô vợ nhỏ muốn sinh con cho anh như thế. Nghĩ tới đây, trong đầu chợt lóe lên cảm giác khi chạm vào môi cô vợ nhỏ, mềm mại. . . Hừ hừ. . . Tiêu Vũ vội vàng bỏ đi ý nghĩ trong đầu. Nghĩ gì thế? Cô dâu vợ mới 15 tuổi.
Cơm tối cũng không phải phong phú gì cho cam, dù sao mùa màng như vậy, cơm tối phong phú cũng không chiêu đãi nổi. Đầu năm tiệc mừng của Tiêu Tân làm thế nào, hiện tại Tiêu Vũ cũng làm quy cách giống như vậy.
Món chính là khoai lang, món ăn kèm là đậu hũ, cải trắng, củ cải, bí đao, canh trứng và rau dại. Đều là các món ăn cơ bản, thế nhưng nhà họ Tiêu đã rất nỗ lực gom góp thành sáu món, cũng khá vừa ý.
Năm sáu mươi vẫn không có đất sở hữu riêng, đây là thời điểm ăn chung nồi, nếu như không phải nạn đói mất mùa, hiện tại mọi người còn ở ăn chung nồi, cho nên muốn gom góp những thức ăn này, nhà họ Tiêu cũng đã tìm không ít người. Ví dụ như đậu hũ là tìm người mình làm, rau dại cũng là bọn họ hái được, canh trứng là do đã để dành trứng gà từ sớm, cải trắng, bí đao, củ cải là đi chợ rau trên thị trấn mua, rau dưa cũng không phải dùng phiếu, nhưng hiện tại cái gì cũng hút hàng, mua những thứ đồ này cũng không dễ dàng.
Trước khi ăn cơm, Tần Hương Cúc dẫn Lâm Y Y giới thiệu với thân thích trong nhà cho cô làm quen: “Nhất Nhất, đây là ông nội lớn, đây là bà nội nhỏ, đây là. . .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây