Lâm Ngũ Đệ là đứa vui mừng nhất khi Tiêu Vũ đến, vỗ tay muốn Tiêu Vũ ôm: “Ôm...ôm...anh ơi ôm...”
Lâm Y Y cũng có chút bất ngờ: “Anh Tiêu Vũ, sao anh lại đến đây?” Nhưng mà lập tức nghĩ đến chuyện đã nói với Tần Hương Cúc ngày hôm nay, cũng đoán ra được Tiêu Vũ là vì điều này mà đến.
Tiêu Vũ ôm lấy Lâm Ngũ Đệ, động tác trái lại thành thục hơn so với lần ôm thứ nhất: “Đi ra ngoài một chút được chứ?”
Lâm Y Y nói: “Được thôi.”
Mặc dù thời kỳ này tất cả mọi người đều không muốn tiêu hao thể lực, nhưng mà hóng mát trong viện nhà mình sau bữa cơm chiều, hay là người ngồi nghe ngóng tin tức ở cổng thôn vẫn có. Lúc này còn chưa phải là thời kỳ mười năm hỗn loạn, thấy một nam một nữ đi trên đường cũng sẽ không có người sinh ra ý đồ xấu mà tung tin đồn nhảm, chỉ là thời kỳ mười năm hỗn loạn ấy, nam nữ đã đính hôn mà đi lại trong thôn, người thường cũng sẽ không đặt chuyện, nói mấy lời bịa đặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây