Lâm Ngũ Quân: “Còn không phải điện thoại đường dài quốc tế rất mắc sao, bây giờ trở về nước, em liền gọi điện thoại cho anh.”
Lâm Đại Quân vừa nghĩ, điện thoại đường dài quốc tế thật sự khá mắc: “Em về nước có tính toán gì?” Nếu như là trước đây, Lâm Đại Quân xưa nay không hỏi em trai những thứ này, ngược lại cậu cũng mặc kệ em trai, hỏi cũng không hiểu lắm. Hiện tại sự nghiệp của cậu thành công, cho nên cũng dành thời gian quan tâm em trai một chút.
Lâm Ngũ Quân: “. . .” Anh cả cậu thực sự là hoàn toàn không biết mấy năm qua cậu nổi tiếng bao nhiêu. Hiện tại cậu là nhà thiết kế nổi danh quốc tế đó. Cậu về nước, có bao nhiêu xí nghiệp hướng tung cành ô-liu cho cậu đó. Có điều anh cả cậu nói trắng ra chính là ông nhà quê, đừng xem cái gì mà nhà giàu nuôi trồng, thật ra chính là mỗi ngày lúc nào cũng vây quanh đám gia cầm, nơi nào cũng không muốn đi. Dựa theo lời giải thích của đại tỷ, vậy thì là một trạch nam.”Em tự thành lập một công ty thiết kế, chính mình gây dựng sự nghiệp.”
Lâm Đại Quân: “Ừm, em có tài chính để gây dựng sự nghiệp không?”
Lâm Ngũ Quân: “Anh cả muốn cho em mượn sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây