Tiểu Thập Nhất nghe mẹ cậu nói như vậy, lập tức đổi giọng: “Không chê không chê đâu ạ, cho dù mẹ đưa quà gì con đều thích cả, con đều sẽ xem như bảo bối.”
Lâm Y Y không hề cảm động chút nào: “Tuổi còn nhỏ mà miệng đã dẻo như vậy, bình thường học từ ai vậy?”
Tiêu Vũ yên lặng ăn cơm.
Tiểu Thập Nhất đảo mắt liên tục, rồi đảo tới trên người cha của cậu, sau đó chỉ vào cha câu: “Học ở chỗ cha.”
Tiêu Vũ cảm thấy mình hơi oan uổng, bình thường anh sẽ không nói những lời này, cái gì mà tặng đồ nào con cũng thích, anh nghe mà đã cảm thấy ê răng. Nhưng mà...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây