Có điều, coi như bầu không khí lúng túng, Lâm Y Y cũng không để ý, cô đẩy xe đạp, con trai ngồi đằng sau, dù người bên ngoài không nói chuyện, một mình Tiểu Thập Nhất cũng có thể líu ra líu ríu nói rất lâu.
Phàm là nữ đồng chí, không thể không thích đứa nhỏ, đặc biệt là đứa nhỏ đáng yêu. Tiểu Thập Nhất lớn lên trắng mịn đáng yêu, như một tiểu kim đồng, nói chuyện lại lanh lợi, cho nên vốn dĩ không khí ngột ngạt, lại bắt đầu thay đổi, mọi người vây quanh cậu bé nói này nói kia.
Đang nói chuyện, mọi người đến trong thôn, bao nhiêu năm qua, mọi người đổi đồ vật đã quen thuộc, đều đi đến những nhà mình thường hay đổi, Lâm Y Y đổi rong biển, cá khô, tôm khô, tôm cá tươi, sau đó cô lấy ra đường đỏ, đường trắng, chén gốm sứ, vải, xà phòng còn có dầu muối, đây là vật dùng để đổi.
Bởi vì đồ vật của cô đều là thứ mọi người cần nhất, cho nên cô đổi được nhanh nhất. Hứa thị biết cô dùng những thứ đồ này đổi, cho nên cũng lét lút đổi với Lâm Y Y những thứ đồ này, nhà Lâm Y Y gần bọn họ, mua những thứ đồ này thuận tiện.
Đúng là có vợ quân nhân biết Lâm Y Y có những thứ đồ này, trở lại bộ đội, cũng đến tìm Lâm Y Y đổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây