Nhà họ Lâm
Lâm Trân xuất viện hôm qua, ở bệnh viện hai ngày, mọi thứ không tiện, vẫn là về nhà dễ chịu. Hiện tại cô đang ở cữ, mẹ cô tới chăm sóc cô.
“Chị Trân, uống trà.” Vào phòng chính là em họ Lâm Trân, tên Lâm Tú. Lâm Trân ở cữ, vợ đại đội trưởng đôi khi phải bận rộn việc nhà mình, cho nên Lâm Tú tới giúp. Cha Lâm Tú là anh em ruột của đội trưởng Lâm. Lâm Tú nhỏ hơn Lâm Trân bốn tuổi, năm nay 16 tuổi, cũng là tuổi tìm đối tượng. Năm đó khi Lâm Trân đính hôn, kết hôn cô ta vẫn không lớn lắm, mọi người nói Lâm Trân gả thật tốt, cô ta còn chưa rõ ràng, nhưng bây giờ lớn dần lên, cô ta bắt đầu rõ. Mỗi ngày chị họ có trứng gà ăn không nói, lúc mang thai còn không cần làm việc, ngay cả việc làm trước khi mang thai cũng là việc thoải mái nhất, mà từ sau khi kết hôn, chị họ sống cũng càng ngày càng tốt, mọi người nói chị họ, đều nói chị ấy có phúc khí.
Lâm Trân: “Được rồi, vất vả em Tiểu Tú.”
Lâm Tú: “Không vất vả, dù sao em ở nhà cũng không có việc gì, cũng chỉ giặt quần áo, làm cơm.” Bởi vì bắt đầu làm mai, mẹ cô ta muốn cô ta ở nhà, không cần đi làm việc, ở nhà một đoạn thời gian, làn da có thể trắng hơn chút. Phụ nữ trắng hơn thì sẽ đẹp hơn rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây