Lâm Nhị Quân cảm động lập tức bị 200 đồng hấp dẫn, cậu ta nói: “Chị, 200 đồng này chị nhất định phải nhận, có 200 đồng này, em cũng an tâm chút.” Cậu ta cố ý chuyển chủ đề tới 200 đồng.
Lâm Y Y cũng không kiên nhẫn giả vờ giả vịt, cô trực tiếp đưa 200 đồng cho Lâm Nhị Quân: “Đây là tiền của em, chị không thể nhận, nếu chị nhận thì khác gì bán em trai?” Vừa nói, cô lại nói với đại đội trưởng và Dương Quế Lan. “Đại đội trưởng, thím, hai người có thể làm chứng cho cháu rằng cháu không lấy 200 đồng này, tiền cháu để Nhị Quân mang về. Cháu sợ cháu cầm mọi người sẽ nói cháu bán em, cháu... Cháu dù chết cũng không bán em.”
Đại đội trưởng: “Cháu yên tâm, nếu có người nói như vậy, chú sẽ làm sáng tỏ.”
Dương Quế Lan cũng đáp ứng.
Lâm Y Y nói: “Vậy viết tờ giấy chứng minh, nếu không có chứng minh, dù đại đội trưởng và thím giúp cháu giải thích cũng không chặn nổi miệng người khác, có lẽ sẽ bị cắn một cái, nói chúng ta bao che lẫn nhau, viết cái chứng minh, em hai ký tên, tốt nhất hợp tác xã cũng ký tên, như vậy có thể chứng minh cháu không bán em, nhỡ sau này bị người tố cáo, cháu... Cháu phải làm sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây