Phương Phương nói: “Không làm đâu, anh trai tôi chuẩn bị cho tôi rồi, lương thực của tôi cũng ở chỗ anh ấy. Mỗi lần anh tôi nấu cơm cũng sẽ chuẩn bị luôn cho tôi! Chuẩn bị rồi nên sau nay cô cứ tự mình nấu cơm, không cần kêu tôi.”
Tần Mai Mai nghe nói như vậy, trong lòng nặng nề, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười: “Vậy được rồi.” Phương Phương này có số thật tốt, xuống nông thôn cũng có anh trai đi theo mà cô ta thì sao? Chẳng những phải nhặt củi, gánh nước, nấu cơm đều tự mình mà làm? Nghĩ tới đây, Tần Mai Mai vẫn luôn thấy bất lực, thời tiết nóng như vậy còn phải đi nhặt củi? Cô ta cũng không muốn, còn phải gánh nước, một cô gái như cô ta làm sao có sức gánh nước nổi? Không được, cô ta phải tìm người tới giúp đỡ, tìm ai đây? Tần Mai Mai nghĩ ngợi, vẫn nên tìm nhóm thanh niên trí thức là thích hợp nhất.
Nhóm nam thanh niên trí thức tuy không quen biết, nhưng dù sao cũng là người đọc sách trong thành phố, Tần Mai Mai cảm thấy tìm người như vậy sẽ càng đáng tin cậy hơn một người quê mùa trong thôn, người dân quê càng đáng sợ hơn. Nghĩ tới đây, Tần Mai Mai lập tức tìm mục tiêu, bốn người thanh niên trí thức, Trương Hiếu Quân thì loại bỏ rồi, chuyện hôm nay rõ mồn một trước mắt. Mình té xỉu mà Trương Hiếu Quân chỉ lo chuyện nam nữ nên gọi phụ nữ tới cõng cô ta, có thể thấy được Trương Hiếu Quân là người có đầu óc, kiểu người như vậy sẽ không dễ lừa gạt. Phương Tào thì đang có Phương Phương, có lẽ cô ta cũng không chiếm được chút chỗ tốt nào, như vậy chỉ còn lại Trịnh Vọng Danh và Nhậm Thanh.
Liên quan tới tính toán của Tần Mai Mai thì không ai biết cả. Bên này, nhóm thanh niên trí thức cũng ăn xong một bữa thật ngon, mấy ngày nay, trên xe lửa họ ăn không ngon ngủ không yên, đến trong làng cũng không có bữa ăn ra hồn, hôm nay tôm hùm này coi như là khai vị cho bọn họ vậy.
“Đều ở đây à?” Đội trưởng Lâm cầm điếu thuốc đi tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây