Bác sĩ Lâm Chính Đức rất nhanh đã tới, trông thấy Lâm Y Y nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, ông nhíu mày: “Chuyện gì xảy ra?” Mấy ngày trước mới té xỉu, lúc đó còn nửa cái mạng, giờ tại sao lại té xỉu? Có điều bắt mạch cho Lâm Y Y xong, kiểm tra tròng mắt Lâm Y Y, ông ấy sững sờ.
Lâm Đại Quân nói: “Nhị Quân muốn đưa mình cho người ta, chị không đồng ý, sau đó chị đâm vào tường.”
Lâm Chính Đức trừng mắt: “Thân thể Đại Nha không tốt, rất cần chú ý nghỉ ngơi, vấn đề khác thì không có, nếu có thể thì mua cho cô bé một ít thuốc.” Nghĩ đến thịt heo trước đó Lâm Đại Quân đưa tới, ông nói: “Đại Quân, cháu đi theo chú lấy thuốc.”
Lâm Đại Quân: “Nhưng mà tiền...”
Lâm Chính Đức: “Khi nào mấy đứa có tiền thì trả, có thể ghi nợ.” Những thuốc này có cái là mình lên núi hái, có thứ mua trong huyện. Cũng không đắt lắm, nhất là thuốc Đông y, mình hái nhiều cho nên giá cả mới rẻ. Ông ấy khám bệnh cho người trong đại đội, không thu phí khám bệnh, chỉ thu chút tiền thuốc, kỳ thật tiền thuốc cũng chỉ thêm chút thôi, nhưng đại đội lại cho đầy điểm công, đây mới là trọng điểm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây