Lâm Trân: “Không phải, là Nhị Quân.”
Phốc... Trà Lâm Đại Quân mới vừa uống xong đều phun ra, cậu hoài nghi mình nghe lộn: “Em nói gì?”
Lâm Trân thấy cậu như vậy, nhịn không được nở nụ cười: “Là Nhị Quân, buổi chiều cậu ta còn thăm hỏi...” Lâm Trân kể lại câu chuyện một lần.
Lâm Đại Quân nghe xong, hừ một tiếng: “Tên vong ân bội nghĩa đó tới làm gì? Chắc chắn không phải chuyện tốt. Tuổi nhỏ tâm tư đã ngoan độc, lần này không chừng có âm mưu quỷ kế gì.” Năm đó cậu chỉ có 13 tuổi, có thể bị em trai song sinh mê hoặc thuyết phục chị cả đi bán máu, khi đó cậu nhỏ tuổi, bây giờ bản thân cậu cũng không còn nhỏ nữa! Nhớ mình năm đó cái gì cũng nghe đối phương, Lâm Đại Quân cảm thấy không phải mình quá ngu, mà là đối phương rất gian trá. “Thằng nhãi đó không phải thứ tốt, năm đó ghét bỏ trong nhà nghèo khó, muốn để người khác nhận làm con thừa tự, nhận làm con thừa tự còn chưa tính, còn nói chuyện tôm Đại Hung với người khác, đây là muốn giết chết bọn anh. Sau đó cha mẹ nuôi của cậu ta lấy ra 200 đồng tiền, chị cả trả lại cho cậu ta, cậu ta cũng không để lại một phân mà cầm đi mất, vốn không lo lắng bọn anh, thứ tim sói phổi chó, còn muốn tới nhà của anh ăn cơm? Cửa cũng không có.” Với Lâm Đại Quân mà nói, ăn đồ của cậu chính là muốn mạng của cậu, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Lâm Trân nhìn thấy bộ dáng chồng mình thở phì phì, nhịn không được nở nụ cười: “Vậy chúng ta ăn cơm trước nha?” Dù sao đây là em hai của chồng cô, chồng cô nói không cần phải xen vào thì cô không quản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây