Lâm Y Y đang nấu nước: “…” Cho tới bây giờ cô cũng không biết anh Vũ nhà cô còn có thiên phú làm ảnh đế.
Tiêu Vũ: “Chúng tôi là người một nhà, đây cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng tôi nói thật thì mất lòng, nếu hậu phương không làm tốt, sao chiến sĩ lên chiến trường? Có một số việc xảy ra một lần thì chưa tính, nếu có lần thứ hai lần thứ ba thì sao? Với tôi đương nhiên không có ảnh hưởng, với anh thì không giống. Nghe nói hôm nay bên văn phòng đồng chí Lý Tuệ có rất nhiều người, tất cả mọi người biết chuyện này.”
Doanh trưởng Hứa đương nhiên biết phụ nữ sẽ sinh ra ảnh hưởng với một người đàn ông thế nào, quân nhân trong bộ đội bởi vì phụ nữ mà chuyển nghề nhiều lắm. Ngày xưa anh ta rất ít về nhà, mấy năm mới quay về một lần, thế nên cho dù biết tính cách của mẹ anh ta, cũng không biết sẽ đắc tội với người ta như thế, dù sao lúc trước dù cho mẹ anh ta làm cái gì, anh ta cũng không bị ảnh hưởng, nhưng hôm nay thì khác.
Doanh trưởng hứa: “Ai… Anh tôi chết sớm, bà ấy ký thác tất cả hy vọng ở trên người tôi, dù sao tôi không đành lòng lạnh mặt với bà ấy.”
Loại tâm tình này của doanh trưởng Hứa, rất nhiều người có thể lý giải, nhưng vấn đề là, người khác không phải con trai con gái của mẹ Hứa, không có lý do gì cũng sẽ không nhân nhượng bà ta, nhất là bà ta mắng chửi người khác quá khó nghe. Người ta nói đánh nhau không đánh mặt, mắng chửi người không mắng cha mẹ. Nhưng mẹ Hứa thì sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây