Tiêu Vũ đẩy cửa ra, thấy Lâm Y Y ghé vào trên giường, vội vàng đi qua: “Em không sao chứ?” Anh chặn ngang ôm lấy cô, đặt cô ở trên giường.
Lâm Y Y uất ức nói: “Chân em nhũn rồi, không dùng sức được.”
Tiêu Vũ: “Anh xoa bóp cho em, trước tiên em đừng nhúc nhích.”
Lâm Y Y: “Xoa cái gì, em đói bụng, muốn đi ăn cơm, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi, anh đi bới cơm cho em, nấu cơm chưa?” Cũng may hôm nay là chủ nhật, nếu không hôm nay còn phải xin phép, bởi vì chuyện này mà xin phép, cũng mất mặt muốn chết.
Tiêu Vũ: “Nấu rồi, cháo hoa, anh đi múc, bưng vào cho em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây