Trương Minh: “Nhà của em phía trên còn có một người anh, phía dưới còn có một đứa em gái, hai người đã kết hôn. Ba mẹ đi theo anh trai em, em có khi về nhà ăn cơm, có đôi khi ăn ở căn tin của đơn vị, hiện sống một mình ở ký túc xá, nếu kết hôn, có thể đổi sang nhà của công nhân viên chức. Tiền lương mỗi tháng của em nộp lên 10 đồng, sau khi kết hôn thì khỏi phải nộp, chờ cha mẹ em già rồi lại cho phí dưỡng già.”
Tiêu Vũ: “Các cậu ở riêng?”
Trương Minh: “Sau khi kết hôn thì ở riêng, chúng em lại không được ở chung một chỗ, anh cả với chị dâu em chắc cũng không hy vọng chúng em ở chung, nếu không ở chung với nhau, đó không phải là ở riêng sao? Không cho ở cùng, còn muốn chúng em giao tiền hả?” Anh ấy cũng không phải đồ ngốc.
Ở trong nông thôn, chủ yếu đều là mấy thế hệ ở cùng với nhau cũng không thích ở riêng. Nhưng ở trong thị trấn, rất nhiều người quả thật kết hôn rồi sẽ ở riêng, bởi vì nhà trong thị trấn nhỏ, mấy thế hệ ở cùng một chỗ, hoặc là nói mấy gia đình ở chung với nhau, sẽ chen chúc chết.
Tiêu Vũ: “Được, cậu đi ra ngoài đi, đợi buổi tối sau khi tôi trở về hỏi chị dâu cậu, ngày mai lại nói với cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây