Thật ra, Tiêu Võ này cũng là người trung thực, bản thân không có chủ kiến gì, không quản nổi Tề Cần Thái. Cũng còn may là tâm tư của Tề Cần Thái chỉ đặt ở nhà nhỏ của bọn họ, nếu đổi lại thành đặt ở nhà mẹ của chị ta, vậy coi như xong đời.
Tiêu Vũ: “Ừm. Tối nay, Tiểu Thụy và Tiểu Châu sẽ ở lại nhà em ăn cơm, em tới nói một tiếng, kẻo anh cả và chị dâu lại lo lắng.”
Tiêu Võ cười trách cứ: “Thằng nhóc này, sao lại sang nhà cậu ăn cơm hết rồi?”
Tiêu Vũ: “Trong nhà nhiều trẻ nhỏ thì càng vui, thôi em về trước.”
Tiêu Võ: “Ơ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây