Nhưng Tiêu Vũ không biết. Nghe mẹ anh nói bản thân cô không đổi, Tiêu Vũ hỏi: “Sao không đổi?” Lát nữa lại đến cửa hàng bách hóa xem một chút, có đôi thích hợp để vợ anh mang hay không. Lại tính tiền riêng của mình, mấy tháng này tích một chút, tuy rằng không có nhiều như hồi mua đồng hồ, nhưng hẳn là đù mua đôi giày.
Lâm Y Y vội nói: “Giầy thím đó làm đều quá lớn, không có số của em, me đau lòng em thôi, anh đừng nghe mẹ.”
Tần Hương Cúc: “Lát nữa mẹ làm cho con hai đôi, chân con nhỏ, giầy không dễ mua.” Vả lại tất cả mọi người làm giày to, có thể mang mấy năm, cho nên số của cô càng thêm khó mua.
Lâm Y Y vội hỏi: “Thế mẹ vất vả lắm.”
Tần Hương Cúc: “Bây giờ không có gì việc, không cần làm việc, mẹ rảnh rỗi mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây