Hai người một trước một sau rời khỏi phòng bệnh, cũng không đi nơi nào, ngay tại cửa, để đề phòng Lương thị cần người chăm sóc.
Tiêu Tân nói: “Chị dâu hai, lần này vợ tôi sinh đứa nhỏ chị cho một trăm, vừa rồi tôi đi mua sữa bột, chị cũng cho một trăm, tổng cộng hai trăm, tôi có thể đợi sang năm cuối năm trả lại chị không? Dù cho cuối năm tới còn, tôi cũng không thể trả cho một mình chị, cuối năm có điểm công lấy tiền, tôi chỉ có thể từ từ, vẫn còn hàng chục hàng chục thứ.” Nói tới đây, Tiêu Tân lại sốt ruột giải thích, “Thật ra rau lông gà có thể đổi chút tiền ở bên chỗ anh Vương, nhưng rau lông gà đó tính đổi trứng gà cho vợ tôi ăn, đổi sữa bột cho đứa nhỏ, cho nên… Cho nên bên chị với anh hai phải đợi một chút.” Anh ta biết nhà anh hai không thiếu tiền, cho nên mới mặt dày yêu cầu như vậy. Chính anh ta cũng không còn cách nào, vợ với đứa nhỏ luôn quan trọng hơn.
Lâm Y Y nói: “Không sao, hàng năm anh vẫn còn 20 nhỉ, chia ra mười năm trả hết nợ, anh thấy thế nào?”
Tiêu Tân vội nói: “Cám ơn chị dâu hai.” Thật ra lần này sinh đứa nhỏ vẫn có tiền, tiền mua sữa bột cũng còn dư, nhưng anh ta giấu đi đề phòng bất cứ tai nạn gì, “Bên anh Vương một hộp sữa bột phải cần 15 đồng, vừa nãy tôi mua hai hộp, bên anh Vương cũng chỉ có hai hộp sữa bột, anh ta nói sữa bột không dễ kiếm. Thế ăn hết hai hộp, tôi cũng không biết bên anh ta còn không.” Tiêu Tân than thở một tiếng.
Năm nay Tiêu Tân mới 20 tuổi, vốn sẽ không gánh vác cao ngất như thế, bởi vì tình huống thân thể của đứa nhỏ, lại ngoằn ngoèo chút. Người cha có trẻ tuổi nữa, cũng không thẹn hai chữ người cha, vì đứa nhỏ, anh ta sẽ nghĩ cách chống đỡ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây