Tiêu Vũ không nhìn bất kì ai, đi đến bên người Lâm Y Y, anh dắt tay Lâm Y Y: “Không có lý do gì khiến con buông bỏ hôn nhân của mình vì người khác buông tha, cho dù là anh cả cũng không được. Nếu vợ con và vợ anh ta không ở chung được, nguyên nhân vẫn ở trên người vợ anh ta, như vậy càng không có khả năng để con tới gánh vác trách nhiệm này, mà Tiểu Thụy và Tiểu Châu còn nhỏ, không thể nào mất mẹ, cho nên không có khả năng ly hôn, vậy ở riêng.” Nói rồi, Tiêu Vũ nhìn về phía bà nội Tiêu, “Bà nội, bà nói đi?”
Bà nội Tiêu thở dài, bà không có thất vọng, thật ra bà biết, đây là kết quả cuối cùng. Vốn bà nói ly hôn, cũng chỉ là dọa Tề Cần Thái, vì cháu cố trai và cháu cố gái, làm sao có thể bảo bọn họ ly hôn? Vốn nghĩ đến cấm Tề Cần Thái đi thị trấn, trong lúc đó chị ta và Lâm Y Y sẽ tránh xung đột, nhưng nào biết rằng, một người phụ nữ có chồng đang ở nông thôn, còn có thể gây chuyện với Lâm Y Y người ta ở thị trấn.
Bà đương nhiên không có khả năng bảo cháu trai lớn ly hôn, vốn cũng muốn khiến Lâm Y Y mềm lòng, nhưng hai cháu trai đều đến đây, cũng nói như vậy, bà biết chuyện này đã định rồi. Nhưng bà nghĩ mãi không hiểu, vì sao vợ thằng cả không biết điều như vậy, bây giờ tương lai của thằng hai tốt đẹp, vì sao chị ta cứ gây khó dễ vợ thằng hai chứ?
Tiêu Vũ nói: “Bà nội yên tâm, cháu và anh cả từ đầu đến cuối là anh em ruột, ở riêng cũng không phải cắt đứt ruột rà, tương lai anh cả có cần cháu giúp đỡ chỗ nào, trong phạm vi năng lực, cháu sẽ hỗ trợ.” Tiếu Vũ bỏ thêm câu trong phạm vi năng lực, sau đó nhìn về phía Tiêu Tân, “Đương nhiên em ba cũng giống vậy, chúng ta đều là anh em.”
Ông nội Tiêu: “Ở riêng đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây