Hồi đó, cục trưởng cục công an huyện thăng chức, cục phó Dương Thái được đề bạt làm huyện cục trưởng cục công an, cứ như vậy, vị trí cục phó bị bỏ trống. Bên dưới thị trấn có rất nhiều đồn công an, có không ít sở trưởng đồn công an đều nhìn chằm chằm vị trí cục phó, Mã Cường cũng là một người trong đó. Mã Cường muốn nhờ quan hệ với Dương Thái, quan hệ cũng không tồi, nhưng Dương Thái nói ông ta đừng đùa, còn nói với ông ta, cục trưởng đời trước thăng cấp, ông được đề bạt làm cục trưởng cũng là bởi vì phải nhường vị trí cho Tiêu Vũ.
Lúc đó Mã Cường liền không hiểu, nếu là nhường vị trí thì tại sao không phải trực tiếp chọn làm cục trưởng? Lúc đó Dương Thái dùng ánh mắt xem kẻ ngu si nhìn Mã Cường. Mã Cường mới bất giác hiểu được, cục trưởng đời trước đi rồi, Dương Thái là cục phó trở thành người đứng đầu, hết thảy tài nguyên và quan hệ đều là của ông, nếu như Tiêu Vũ một phát thành cục trưởng, sao ông có thể cam tâm?
Mà Tiêu Vũ một bước thành phó cục đối với Dương Thái không có xung đột lợi ích, cho nên Dương Thái đương nhiên tình nguyện cho Tiêu Vũ mặt mũi, giới thiệu tài nguyên và quan hệ. Chỉ là nghe Dương Thái vô cùng xem trọng Tiêu Vũ, cũng biết Tiêu Vũ có người ở trên, cho nên vào lúc này Mã Cường đối với Tiêu Vũ cũng vô cùng khách khí. Đương nhiên, phần khách khí này là giao du, cũng không phải nói Mã Cường làm người bất chính. Mã Cường là người mê làm quan, nhưng bản thân cũng có năng lực, xử sự vẫn tính công chính.
Tiêu Vũ nói: “Hóa ra là Mã đồn trưởng, ông biết tôi sao?” Nói xong, anh đưa tay về phía Mã Cường.
Mã Cường cũng sững sờ, không nghĩ tới Tiêu Vũ biết mình, nhìn dáng dấp vị cục phó này trước khi nhậm chức chắc từng học qua không ít trường lớp. Mã Cường vội vàng nắm chặt tay Tiêu Vũ, thời điểm bắt lại sững sờ, thói quen nghề nghiệp, thời điểm bắt tay, ông ta sẽ không quên cái tay này sẽ cho mình biết được manh mối, đây là người thường thường tay cầm súng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây