Chờ Lâm Y Y nấu canh xong canh xương hầm thì Tần Hương Cúc cũng làm xong huyết heo, Tiêu Vũ đi đưa thịt còn chưa trở về. Lâm Y Y cầm theo một chén canh lớn, đựng hơn nửa bát canh, sở sĩ không có đựng đầy là vì đựng đầy sẽ bưng không ổn. Sau đó cô nói với Lâm Đại Quân: “Chén hầm xương này đưa cho bà Cát, cẩn thận bỏng đó.”
Lâm Đại Quân: “Ồ.”
Tần Hương Cúc bưng một chén canh nhỏ ra, bên trong là những khối huyết, cắt thành từng khối nhỏ, cũng chỉ lớn hơn nửa ngón cái, bà nói: “Chén huyết heo này cũng đưa cho bà cụ Cát đi, rót luôn vào chén canh kia của Đại Quân.” Trong nhà có huyết heo đủ mọi người ăn, ăn không hết thì cũng lãng phí.
Lâm Đại Quân bưng theo huyết heo canh xương hầm đi khỏi, Lâm Y Y nói: “Mẹ ơi, đồ vật mà anh Vũ đổi được thì mẹ cứ thu đi, tuy nói thịt là anh Vũ bắt được nhưng trong nhà cũng chưa có chia ra vậy cũng coi như là đồ vật của chung.”
Tần Hương Cúc nói: “Mấy thứ này con cứ thu đi, mẹ nói rồi, đây là của các con ai cũng không thể đỏ mắt trông chờ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây