Dương Quế Lan nhận tôm thịt khô, sau đó hỏi: “Đại Nha, đây là tụi con đang làm gì vậy?”
Lâm Y Y đáp: “Tụi con đang chuyển nhà đó, mẹ chồng con lo lắng em trai con ở chỗ này không ai giúp đỡ, cho nên đã tìm một căn nhà cho các em trai ở đại đội sản xuất Đại Đường bên đó, là một bà cụ sống một mình, em trai con chỉ cần giúp bà cụ đó nhặt ít củi lửa, xách ít nước là được rồi.”
Dương Quế Lan nói: “Mẹ chồng con thật tốt, đã như vậy, em trai con cũng có thể phối hợp rồi.” Dương Quế Lan thành tâm thành ý khen, vốn dĩ còn đồng cảm với con cái nhà họ Tiêu không có áo mặt không nới dựa vào, kết quả người ta tìm được người đàn ông tốt, nhà chồng cũng tốt, mấy đứa nhỏ nhà họ Lâm cuối cùng cũng không cần phải lo lắng nữa rồi.
Chẳng qua, Dương Quế Lan nhớ tới Lâm Nhị Quân.
Lần này bà đến huyện thành, cũng tự mình đi đến nhà người thân xem thử tình hình của Lâm Nhị Quân, phát hiện nhà họ Trương có thêm một đứa nhỏ, tổng cộng là hai đứa con nuôi. Tất cả đều không phải là kẻ ngốc, ai cũng đều biết dụng ý của việc nhân nuôi hai đứa trẻ. Dương Quế Lan nghĩ có nên nói cho Lâm Y Y biết không, nhưng lại nghĩ, vẫn không nên nói. Nhà họ Lâm đều là trẻ con, nếu nói ra thì có thể làm thế nào? Hơn nữa nhà họ Trương tuy rằng nhận nuôi hai đứa nhỏ, nhưng là Lâm Nhị Quân cũng vẫn quá thoải mái khi ở nhà họ Trương, vả lại nhà họ Trương sẽ chuyển đi vào ngày mốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây