Lâm Tứ Quân đặt giỏ sau lưng xuống, bế Lâm Ngũ Đệ ra khỏi giỏ, Lâm Ngũ Đệ vừa nhìn thấy Lâm Y Y liền khóc: “Chị... Chị...” Cho dù một đứa nhỏ ở tuổi này không nhớ được cái gì nhưng nó cũng biết đây là chị gái của mình.
Lâm Y Y vội vàng ôm lấy Lâm Ngũ Đệ: “Tiểu Ngũ đừng khóc, chị ở đây nha.”
Lâm Tứ Quân nói: “Chị, tối hôm qua chị không có ở nhà. Em ấy cả đêm không ngủ, cứ nhớ chị thôi.” Mấy lời này của Lâm Tứ Quân là thật. Nửa tháng tới, Lâm Y Y mang theo Lâm Ngũ Đệ, chơi với cậu, vậy nên giữa chị gái mềm mại thơm tho và anh trai đầy mùi hôi, Lâm Ngũ Đệ thông minh như vậy tất nhiên biết chọn ai.
Lâm Y Y nghe vậy vui mừng, hôn một cái lên mặt Lâm Ngũ Đệ: “Em trai của chị ngoan quá, cưng quá, để chị ôm cái nào...”
Lâm Ngũ Đệ đang mặc chiếc quần màu đen, đó là Lâm Y Y lấy vải thừa trên quần của cha để làm hai cái quần, quần tuy là mới nhưng vải dùng để làm thì đã cũ, cậu mặc lại quần áo của mấy anh trai, có mấy chỗ rách không vá được.Nhưng mà, Lâm Y Y lại cảm thấy phong cách này phối hợp với nhau rất đẹp, người hiện đại còn lấy mấy mẫu như này làm mốt, Lâm Ngũ đệ chính là dẫn đầu xu hướng thời trang ở niên đại này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây