Thật ra mọi người trong phòng ký túc xá đều không quá thân quen với Thẩm Đồ, chủ yếu là vì cậu nhập học sau, bình thường ngoại trừ đi học thì toàn đến Bộ Ngoại giao làm việc, cũng không có va chạm mấy, dù sao bọn họ cũng nhìn thấy bài văn kia của Thẩm Đồ, rất sâu sắc, hơn nữa bố cục kết cấu cũng rất rõ ràng.
Lâm Việt luôn cho rằng Thẩm Đồ sẽ không dễ ở chung, dù sao thiên tài đều có tính tình thất thường như nhau, bọn họ cũng có thể hiểu được.
“Thẩm Đồ, chúng tôi có một vấn đề vẫn luôn muốn hỏi cậu.”
Thẩm Đồ chọn mấy quả táo trong thùng lấy ra.
“Có vấn đề gì thì cứ hỏi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây