Thế hệ trẻ này thật sự rất may mắn, cơ hội chỉ có thể gặp chứ không thể cầu nên nhất định phải nắm bắt thật tốt.
Đám người Thẩm Luyện lúc này mới xách hành lý lên xe.
Thẩm Các và An Dạng chưa mở miệng nói câu nào, lời nào nên nói, không nên nói tối qua đều đã nói cả rồi, con đường tương lai phải để cho bọn họ tự bước, ai cũng không giúp được, cũng không thể hỗ trợ được cả đời.
Xe nhanh chóng xuất phát, ở trước cổng quân khu mọi người vẫn luôn đứng đó nhìn theo chiếc xe cho đến khi khuất dạng.
Thẩm Các và chú Trần cùng nhau trở về đi làm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây